Tiện quân tiên cốt bạch như ngân
Niên lão tinh thần vị lão nhân
Tăng mạng văn chương (1) vi thế bảo
Ký hoài sơn thuỷ lạc thiên chân
Phong thanh hải ốc trù thiêm hạc (2)
Thuỵ ứng vương gia chỉ hữu lân (3)
Tự thọ tự ngâm hoàn tự chước
Trúc lâm đại Nguyễn (4) thị tiền thân
Nể phục ông mạnh khoẻ xương cốt tốt như tiên
Tuổi đã già nhưng còn minh mẫn như người còn trẻ
Người giỏi văn chương không màng danh lợi là hiếm quí của thế gian
Sinh sống với núi sông, hồn nhiên vui thú
Cuộc đời an lạc ngày càng thêm tuổi thọ
Ðiềm lành ứng đến dòng giỏi trâm anh, con cháu vinh hiển
Một mình ngâm thơ rót rượu mừng tuổi thọ của mình
Ông Nguyễn Tịch ở rừng trúc là tiền thân
Mừng ông khoẻ mạnh cốt như tiên
Minh mẫn trông như tuổi trẻ son
Lỗi lạc đời qua hàng mặc khách
Vui chơi tính thích cảnh giang sơn
Tuổi đời an lạc thêm ngày tháng
Dòng họ trâm anh mãi nối truyền
Rót rượu ngâm nga mừng lễ thọ
Trúc Lâm ông Nguyễn ấy tiền duyên
Nguyễn Hữu Vinh, Taiwan, 1996
Chú Thích
Lời tác giả: Hưu trí thời kỳ 休致辰期 Thơ làm trong thời hưu trí.
______________
1) Tăng mạng văn chương: [ÐT6] tr. 200 Chỉ người có tài, gặp thời.
Bài Thiên mạc hoài Lý Bạch 天末懷李白Nhớ Lý Bạch ở phương xa, thơ Ðỗ Phủ:
Lương phong khởi thiên mạc
Quân tử ý như hà
Hồng nhạn kỷ thời báo
Giang hồ thu thuỷ đa
Văn chương tăng mệnh đạt
Li vị hỷ nhân qua
Ưng cọng oan hồn ngữ
Ðầu thi tặng Mịch La
涼風起天末
君子意如何
鴻雁幾時報
江湖秋水多
文章憎命達
魑魅喜人過
應共冤魂語
投詩贈汨羅
Cuối trời gió lạnh nổi lên
Hởi người quân tử nghĩ nên thế nào
Bao giờ tin nhạn đến chào
Trời thu nước đã tràn vào đầy sông
Văn chương ghét mạng đạt thông
Quỷ ma yêu quái đợi mong trêu mình
Phải anh chuyện với hồn linh
Làm thơ tặng kẻ gieo mình Mịch La
(Nguyễn Hữu Vinh dịch)
2) Hải ốc trù thiêm: Tuổi thọ. Từ câu "Hải ốc thiêm trù" 海屋添籌, hay "Hải hạc thiêm trù" 海鶴添籌.
3) Chỉ hữu lân: Ý lấy từ Lân chỉ 麟趾 nghĩa là "Con cháu đều là hiền sĩ tốt lành". Trong Kinh Thi Chu Nam có bài "Lân chi Chỉ" 麟之趾, ý nói con cháu của Mỹ Văn Vương 美文王 đều thảy những bậc hiền tài.
Ý chỉ dòng dõi trâm anh, con cháu vinh hiển.
4) Trúc lâm đại Nguyễn: Nguyễn Tịch, một trong bảy người của Trúc Lâm thất hiền. Ở đây còn có ý ám chỉ là con cháu của dòng dõi nhà Nguyễn.