47 Vọng nguyệt hoài viễn

Ngắm trăng nhớ người thương phương xa

Trương Cửu Linh

Trăng vàng vằng vặc trên sông
Phương xa có kẻ ngắm cùng trăng thanh
Ðêm dài sao chẳng qua nhanh
Nhớ nhau cùng oán năm canh đêm chầy
Tắt đèn để bóng trăng đầy
Thân vai đã ướt đã dày hơi sương
Khó đem trăng tặng người thương
Thôi về hẹn gặp với nàng trong mơ

Nguyễn Hữu Vinh dịch

望月懷遠

張九齡

海上生明月
天涯共此時
情人怨遙夜
竟夕起相思
滅燭憐光滿
披衣覺露滋
不堪盈手贈
還寢夢佳期


Vọng nguyệt hoài viễn

Hải thượng sinh minh nguyệt
Thiên nhai cọng thử thì
Tình nhân oán diêu dạ
Cánh tịch khởi tương ti (tư)
Diệt chúc liên quang mãn
Phi y giác lộ tư
Bất kham doanh thủ tặng
Hoàn tẩm mộng giai kỳ

Trương Cửu Linh

Ngắm trăng nhớ người thương phương xa

Trên mặt biển một bóng trăng tròn
Cùng một lúc này ở phương xa có người cùng ngắm
Tình nhân đều oán giận đêm dài
Suốt đêm đầy ắp tương tư
Tắt đèn để thấy thích màu trăng sáng vằng vặc khắp nơi
Khoác áo ra ngoài, sương khuya đã nặng
Không làm sao đem ánh trăng để tặng người thương
Thôi thì về phòng nằm ngủ mong mộng gặp người thương trong mơ

Chú Thích

Dao dạ: Đêm dài nhớ người phương xa

Ý

Cùng nhìn ánh trăng vàng vằng vặc, nỗi nhớ thương dâng tràn, không đem ánh trăng vàng về tặng người thương được, thôi thế thì đành phải vào giấc mộng để tìm gặp nhau