18 Lữ hoài

Đi xa nhớ quê

Thôi Ðồ

Hoa rơi nước cuốn cảnh vô tình
Tiễn mãi xuân đi khỏi Sở thành
Bướm mộng hồn quê mơ vạn lý
Cuốc đau trăng xế gọi năm canh
Suốt năm thư đợi tin quê vắng
Búi tóc xuân về ngả bạc nhanh
Ðã bảo không về về cũng dễ
Ngũ hồ sương khói có ai giành!

Nguyễn Hữu Vinh dịch

旅懷

崔 涂

水流花謝兩無情
送盡東風過楚城
蝴蝶夢中家萬裡
杜鵑枝上月三更
故園書動經年絕
華發春催兩鬢生
自是不歸歸便得
五湖煙景有誰爭


Lữ hoài

Thủy lưu hoa tạ lưỡng vô tình
Tống tận đông phong quá Sở thành
Hồ điệp mộng trung gia vạn lý
Tử quy chi thượng nguyệt tam canh
Cố viên thư động kinh niên tuyệt
Hoa phát xuân thôi lưỡng mấn sinh
Tự thị bất quy quy tiện đắc
Ngũ Hồ yên cảnh hữu thùy tranh

Thôi Ðồ

Đi xa nhớ quê

Nước cứ chảy hoa cứ rơi cả hai đều chẳng luyến lưu gì
Gió xuân đã thổi bay đi khỏi thành Sở rồi
Trong giấc điệp mơ thấy quê nhà xa vạn lý
Trên cành chim Cuốc gọi trăng tàn canh ba
Thư nhà hàng năm không đến
Chỉ có tóc bạc thêm khi mùa xuân tới
Ðã tự bảo là không về chớ về thì về đâu khó khăn chi
Phong cảnh sương khói ở Ngũ hồ còn đó, có ai tranh giành đâu!

Ý

Cảnh cũ ở quê xa vẫn còn đó, có ai giành mất đâu, tại sao không về thăm được. Ừa, mà muốn về cũng dễ, khó gì đâu nhỉ?