MENU CHÍNH


Lộc Minh Đình Thi Thảo


Tuồng Trương Ngáo


Đường Thi Tuyển Chọn


Log In

Username

Password

Remember Me



Thơ Nguyễn Văn Sâm (1)

Đạo Phùng Vô Gia Khách

Giấy phóng thích cầm tay,
Xe lửa nuốt bảy ngày,
Đặt chân trên đất cũ,
Sao lòng ngập bi ai?

Sàigòn mi xệ quá,
Phố vắng không người qua.
Thẩn thờ ma dạo phố,
Đường chiều bóng và ta.

Nhà xưa buồn đổi chủ,
Vợ con tăm biệt mù.
Khách lạ trơ mắt ngó,
Vầng mây xám âm u.

Bông giấy buồn không nở,
Khẳng khiu lá cành trơ.
Chậu hồng lăn lóc ngã,
Hồn xát muối bơ vơ.

Mím môi ta quay lưng,
Lệ ngấp nghé lưng chừng.
Mười năm hờn không khóc,
Giờ mi động rưng rưng.

Quốc phá sơn hà tại,
Không gian sao thưa cài.
Lạc chân vào đất lạ,
Đêm nay ngủ nhà ai?

Ngồi xuống đây ông bạn,
Dáng thất thểu lang thang.
Khỏi cần là Quỉ Cốc,
Cũng biết dân tan hàng.

Này vắt cơm buổi sáng,
Này thêm củ khoai lang.
Dằn lưng muộn cử tối,
Kệ sương gió giăng màn.

Trong bóng đêm mờ tỏ,
Ông bạn lạ ngủ khò.
Muỗi đường gieo khúc nhạc,
Ta ngồi đó co ro.

1990
NVS

Qua Bắc Mỹ Thuận

Hoạt cảnh ở bến Bắc Mỹ Thuận trước đây, ghi lại sau hơn 10 năm, kể từ 1975.

Uể oải chiều bước dài trên sóng
nước chau mày nhè nhẹ lững lờ trôi
đám lục bình vươn mấy cánh tai tròn trĩnh ngóng trời
người ca sĩ dân gian sửa thế ngồi trong góc nắng
tối tăm
hai sợi gân cổ phồng căng
‘đất nước ta giàu mạnh
tổ quốc ta vinh quang
đánh Pháp đuổi Mỹ….
con cúi lạy bà con cô bác cậu mợ dượng dì
làm ơn bố thí
trái bắp củ khoai
anh đi bên ấy mưa hoài
con đường gánh gạo
muỗi bay rừng già cho dài tay áo
hết rau rồi anh có lấy măng không….?’

đàn ruồi vẩn vơ trên hai lỗ mắt lọt tròng
đáy huyệt đời sâu thẳm
đứa nhỏ bụng chằng chịt gân xanh tay khẳng khiu,
ôm cái nón rách đi một vòng lẩm đẩm
Ta chợt động tâm
chắc lưỡi
nghĩ đến ngày quên nghĩa tiếng cười
Mặt trời giấu mặt sau lá cờ máu đỏ tươi.

1986
NVS

Được Thư Bạn Báo Tin Mẹ Mất

Bài thơ thay lời tựa "Câu Hò Vân Tiên" (Gió Việt, Texas, 1984)

Thư anh báo tin mẹ từ trần
Ẩn trong đó muôn ngàn đau đớn
với long lanh lệ ngấn
Muôn nỗi héo hon.

Tình nào cao hơn mẹ thương con
Lòng nào đau hơn con mất mẹ

Anh không quỳ được bên quan tài
Lạy người xẻ thịt banh da nuôi anh
nên hình nên vóc
Anh không được đi linh cữu
Khóc tiễn đưa vào đất lạnh
Ðấng sanh thành nặng nhọc vì con
Anh không được đứng nhìn thi thể mẹ
mỏi mòn thân cò lặn lội bờ ao

Anh nơi đây trắng đêm nhìn những ánh sao
Ðón từng bức thơ tin bịnh thuyên bịnh giảm
Chờ từng tin tức lúc khỏe lúc mê
Bồi hồi
Cắt dạ

Vì sao mình cách mẹ
Tại ai mình chẳng thấy mộ cha
Lúc mẹ lâm chung
Con cách nửa vòng trái đất vắt vẻo
trên dàn cao sơn nhà cho dân tộc lạ
Lúc mẹ vật mình
Con cắt cỏ tưới bông lau nhà chùi cửa
cho những người bạn mới phương tây
Cuộc thế vần xoay
Con không được vấn an từ mẫu
Ðất nước chuyển vần
Con bạc mái tóc vong gia

Ðêm hằng đêm con thề mình lúc nào đó
sẽ về quỳ bên gối mẹ
Khóc nhìn khi thấy lại mẹ già
tuổi xế bóng dâu
Lẩn quẩn bên từ thân tóc mây tuổi hạc
Trả phần nào chữ hiếu muộn màng

Rồi ngày tháng lang thang
Chỉ năm ba dòng chữ nát
Mấy chục vần thơ xuông
Ðôi ba bài phiếm luận
Một ít bạn bè
Giặc có chết đâu bằng những nét bút căm hờn
tím mật bầm gan?
Thiên hạ có tỉnh đâu bằng những trang giấy
tâm tình moi tim móc mật?
Mẹ ơi, mẹ mất rồi con trả giá quá cao
mà chí trai chưa trọn

Nhưng không sao!
Vì con biết mẹ thương con
Nơi kia miền miên viễn xa xôi
Chắc mẹ mỉm cười
Mãn nguyện
Con của mẹ vẫn hẹn ngày về
Thăm mộ cha
Lạy mộ mẹ
Trả chút tình
Khi màu máu đỏ phương đông được thay bằng
màu xanh tươi thắm
Ðể những kẻ như con
Không ngậm ngùi khóc từ thân
Nhìn mây trắng xây thành
Nức nở

NVS

Võ Trường Toản Miền Nam

Kính tặng Thầy, Giáo sư Nguyễn Khắc Kham (1907-2007)

Một trăm năm -- con số đẹp,
Thầy tôi một thế kỷ tuổi đời,
Sức khoẻ còn, trí tuệ sáng ngời lóng lánh tinh anh.
Vẫn trả lời cho học trò rất nhanh thắc mắc,
Hay đi lục tìm tài liệu,
Trong đám rừng chữ nghĩa trong nhà, trên kệ, trong phòng
và đầy cả garage.
Thân già bưng lên bưng xuống,
Từng chồng, từng hộp, từng thùng,
Những kiến thức một đời chắt chiu thâu góp.
Không phàn nàn nửa tiếng đau lưng,
Không than thân già mệt nhọc,
Cũng không nói đến chuyện mất thời giờ hay bỏ lở nửa chừng,
Thác rằng không tìm được,
Hỏi và hỏi. Đáp và đáp.
Tháng tháng năm năm
Thân cò lặn lội.

Học trò nhiều, nhiều quá, thế hệ nầy chồng chất thế hệ kia,
Từ những năm bên này vùng xôi đậu học hành chẳng đủ sách đủ bàn,
Từ thế hệ Thăng Long, bây giờ biết bao nhiêu người làm lớn,
Tới những người của Đại Học Văn Khoa phôi thai Pháp mới vừa trao trả
Chẳng chút tiện nghi, thiếu cả thầy, trò.
Đến trường Văn Khoa của Miền Nam cất trên nền khám lớn cũ,
Nơi từng giam cầm những Phan Văn Hùm, Tạ Thu Thâu, Nguyễn An Ninh, Hồ Hữu Tường,
Những đại thụ của tư tưởng và hành động Việt Nam.

Thầy rao giảng kiến thức nhân văn đối chọi lại những sai lầm sắt máu của thời đại nạn ngoại thuộc, xâm lăng, áp bức.
Thầy hiền hòa che khuất những bóng roi gân bò và xiềng xích của quá khứ mất tự do,
đi đâu cũng xin phép và mang theo giấy thuế.
Thầy với những chuyện đi tìm tác giả Trinh Thử rất công phu.
Học trò học hoài mà không sao đủ tài năng bắt chước.
Thầy với bài về Hùng Vương Lạc Vương,
Học trò học hoài mà không sao thuộc.
Kiến thức đầy bồ,
Sách vở đầy kho thầy đọc nghe mê mẫn.

Nhưng.....
Dạy học là chuyện nhỏ
Trao truyền kiến thức chất chồng học trò rồi không biết mình đắc thụ của ai
Ra đời rùng mình là quên hết
Đạo làm người là điều tôi học được ở thầy.
Một Võ Trường Toản, hậu bán thế kỷ hai mươi của phương Nam
Nhân nghĩa lễ trí tín,
Cẩn thận, tương kính, thương người.
Không bằng kiến thức mà bằng nhịp đập của con tim hòa trong đời sống

Học trò đến nhà thầy được chăm lo từng chút.
Miếng ăn giấc ngủ. (Ôi cảm động nào bằng!)
Học trò ở xa, thầy gọi điện thoại dặn dò nên làm thế nầy thế nọ.
Cho khỏi dính tiếng thị phi, cho không mắc vòng kiềm tỏa.
Nên mua thuốc A thuốc B.
Trị đau lưng, nhức mỏi...
Tình thương ẩn tàng trong từng lời dặn, nói.
Ân cần,
Nhắc đi nhắc lại.

Trăm tuổi đầu thầy vẫn như con gà mái xoè đôi cánh rộng ra bảo bọc đàn con,
Những người đầu hai thứ tóc, chẳng có một chút máu thịt liên quan.

Tôi vẫn hằng ngày ước ao.
Được nghe tiếng thầy thật lâu mãi về sau,
Qua đường điện thoại.
Nhắc nhở môn sinh đi vào con đường đại đạo.
Sống ra con người bằng chính gương sáng bản thân.
Võ Trường Toản Miền Nam,
Võ Trường Toản Miền Nam,
Tôi xưng tụng nhưng không bao giờ thầy nhận.
Chỉ cười hiền.

Duyên từ tằng tằng kiếp,
Giờ mới hân hạnh làm đệ tử của thầy.
Cám ơn trăm năm đời.
Cám ơn Võ Trường Toản Miền Nam.

Texas, 13-11-2004
Nguyễn Văn Sâm


Created on 07/12/2007 03:25 AM by HoaiHuong
Updated on 02/28/2010 06:37 AM by HoaiHuong
 Printable Version

What's Related


Font chữ Nôm

Để đọc được tất cả các chữ Nôm trên trang web này, xin cài đặt hai bộ font HAN NOM A và HAN NOM B. Xin xem hướng dẫn tại trang web của Viện Việt Học.

Đề thi Trắc nghiệm môn Toán, Tú Tài II, 1973-1974


Stats

Web Pages:  360

This Site is powered by phpWebSite © phpWebSite is licensed under the GNU LGPL
Contact webmaster: hoaihuongime@yahoo.com